top of page
Search

H E A D S P A C E

Học sinh thì nghỉ học, người thì mất việc, du học sinh rồi người lao động từ khắp nơi trở về với gia đình... người thì mắc khẹt lại với chính mình.

Lúc mình đáp xuống cảng hàng không Đà Nẵng, khung sân bay vắng tanh không một bóng người, mất đi cái đặc điểm nhộn nhịp vốn có của một cái sân bay thông thường.

Mình sợ vì mình không biết những điều sắp tới đang chờ đón mình với niềm vui hay nỗi buồn. Mọi kế hoạch học tập công việc của mình đã một lần nữa sụp đổ, mình mất niềm tin vào việc lên kế hoạch cho tương lai...

Và sau đó là những câu chuyện dài liên miên nữa nhưng mình muốn mọi người biết rằng sau lần dịch này, niềm tin của mình được càng củng cố hơn, mình tin vào những điều tốt đẹp sẽ xảy ra, mình tin vào những chú bộ đội, người bác sĩ, mình tin vào nhà nước và bản thân có thể vượt qua.

Khả năng làm việc online trong mình đã được khai phóng dù vẫn còn nhiều sai sót.

Và mình biết mình phải linh hoạt hơn để thích ứng với sự thay đổi bất ngờ của cuộc sống thay vì mất niềm tin vào việc lên kế hoạch cho tương lai.

Môi trường được cải thiện, mọi người có thời gian sống chậm lại, ý nghĩa sống được khảng định,...

Đúng vậy, "bởi vì khi chúng ta đi xuống rồi thì chúng ta sẽ có đà để đi lên lại".

ree


 
 
 

Comments


Post: Blog2_Post

Subscribe Form

Thanks for submitting!

  • Facebook
  • Twitter
  • LinkedIn

©2020 by L'amour. Proudly created with Wix.com

bottom of page